Một lãnh đạo cấp cao của một công ty nổi tiếng đến xin tư vấn: anh có thể chia sẻ với bọn em kinh nghiệm quản lý người tài được không?
Người tài không cần quản lý em ạ. Nói thế nào nhỉ, có thể hình dung người tài như chó hoang. Họ cần không gian và sự tự do. Chỉ có chó nhà mới cần chế độ chăm sóc, ăn uống phục dịch hay thỉnh thoảng vứt cho miếng xương. Đổi lại chó nhà có thể dạy làm xiếc hay chăn cừu, liếm bi.
Chó hoang khó bảo lại thông minh nên các công ty thường không biết dùng chó hoang để làm gì. Đa số là chỉ là a dua theo phong trào "Selfy với chó hoang" aka "Trải thảm đỏ cầu hiền". Thế nên, một số đi săn chó hoang về rồi huấn luyện thành chó nhà. Bi kịch cho những con chó hoang nhà đó. Những cũng còn khá hơn một số khác, ngại đi săn nên huấn luyện chó nhà tru lên như chó hoang, rồi tự hào công bố là ta có cả một đàn chó hoang! Càng bi kịch cho các con chó nhà hoang.
Còn muốn biết dùng chó hoang để làm gì, em thử tham khảo ông già du mục Tất Lợi Cách, nằm ngắm chó hoang trên thảo nguyên Mông Cổ mênh mông, dặn cậu sinh viên Trần Trận trong phim Totem chó hoang:
"Cậu có từng nghĩ Thành Cát Tư Hãn chỉ với một binh lực nhỏ bé như vậy lại có thể đánh bại thiên binh vạn mã trên toàn thế giới được? Đó là từ bầy chó hoang trước mặt cậu. Ông ta học được bí quyết đánh trận từ bầy chó hoang. chó hoang rất thông minh, lại có khả năng tổ chức. Chúng đoàn kết nhất trí, lại biết nghe theo sự chỉ huy của con chó hoang đầu đàn. Quan trọng nhất là chó hoang có tính nhẫn nại rất cao. Cuộc sống phụ thuộc vào việc chớp thời cơ, chó hoang và người Mông Cổ đều hiểu rõ đạo lý này".
Chó hoang cũng chẳng cần đầu đàn! Thế thôi em ạ!
0 nhận xét:
Đăng nhận xét