Vợ chồng bạn ở quê vào Sài gòn chơi. Bố trí anh chị một phòng lầu hai. Cả đêm ông bà chả ngủ, cứ chong mắt ngắm đèn phố, nói chuyện rì rầm.
Đưa anh chị đi miền Tây, thấy bạt ngàn cda vàng nhạt nhiều chấm đen giống da mặt mấy cụ già ở quê. Đứa con gái út nhăn mặt
- Bưởi Tân triều trong này căng mọng, to gấp ba lần trái này. Bữa trước bọn con vô vườn có 20k một kí lô à.
Gã im lặng, bổ thử một trái. Dưới lớp cùi mỏng dính khô sơ xác là những tép bưởi mọng nước. Cắn thử thấy ngọt lịm, vị thơm lạ. Cả nhà ăn rào rào, loáng cái hết năm trái.
Gọi điện cảm ơn anh chị, thấy tiếng anh nghèn ngẹn
- Mẹ anh trồng cây bưởi này khi mới đẻ anh đấy. 60 năm rồi. Anh hái để trong chum ba tháng rồi. Mùa này sương muối nhiều rụng hết quả.
Chợt nhớ về quê cũ, những ngày tết se lạnh, hương thơm từ những trái bưởi trên bàn thờ quyện với mùi nhang nôn nao mà ấm áp.
Vị ngọt kết tinh từ năm tháng và kỷ niệm thơ ấu không gì sánh được.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét